Lần đầu tiên xem City of Angels do Nicolas Cage và Meg Ryan thủ vai chính cách đây hơn chục năm, tôi đã không thể nào quên mối tình ngắn ngủi nhưng tuyệt đẹp giữa thiên thần và một nữ bác sỹ xinh đẹp. Thiên thần Seth sẵn sàng hy sinh sự bất tử, vượt qua nỗi đau đớn về thể xác để trở thành con người, để được yêu Maggie, dù chỉ một lần nhưng không bao giờ hối tiếc.
Bộ phim lấy bối cảnh ở Los Angeles, tiểu bang California (Mỹ), với những thước quay nhẹ nhàng và lãng mạn nên từ đó, với tôi, Los Angeles trở thành Thành phố của những thiên thần. Tôi thích những con đường dài hun hút như không có điểm dừng, hai bên đường là hàng cọ xanh vươn cao, trông mảnh mai và dịu dàng như những cô gái xuân thì. Tôi muốn được tận mắt ngắm nhìn những ngôi biệt thự màu trắng với hồ bơi lớn ở Beverly Hills, nơi diễn ra những buổi tiệc tùng thâu đêm suốt sáng của giới sành điệu thường chỉ thấy trên phim ảnh.
Cầu được ước thấy, cuối cùng tôi cũng có dịp đến Los Angeles. Hai ngày để khám phá thành phố này chẳng khác nào cưỡi ngựa xem hoa, nào là Universal Studio, Hollywood Sign, Nhà hát Kodak, bãi biển Santa Monica, Warner Bros. Studio… Tuy nhiên, nếu chỉ có đúng hai ngày ở Hollywood, Los Angeles như tôi, bạn có thể đến những địa điểm sau, đặc biệt dành riêng cho các tín đồ thời trang.
Rodeo Drive – con đường tơ lụa ở Beverly Hills
Đoạn đường này khá ngắn, chỉ cỡ ba dãy nhà, mất khoảng 10–20 phút để vừa đi vừa ngắm hết các boutique, nhưng bạn có thể sẽ phải bỏ ra đến vài chục nghìn đô-la Mỹ nếu lỡ “yêu” một món đồ nào đó được trưng bày tại đây. Bộ đầm đỏ của Valentino, vòng cổ kim cương của BVLGARI, Tiffany hay túi xách Prada, Gucci… đều có thể tìm thấy tại Rodeo Drive.
Ở giữa con đường là hàng cọ xanh điểm xuyết những khóm hoa nhiều màu trông đến mát cả mắt. Những chiếc xe hơi tầm cỡ như Porsche, Maybach, Rolls Royce… đỗ dọc bên đường. Thỉnh thoảng, vài chiếc Ferrari hay Lamborghini lướt qua như gió thoảng.
Bên ngoài không mấy bắt mắt nhưng vào trong, các boutique bài trí rất sang trọng, đến độ những du khách nếu lỡ mặc đồ chưa đủ tầm cỡ hẳn sẽ ngại ngùng không dám bước chân vào. Cũng phải thôi, bạn đang ở thiên đường mua sắm của các minh tinh màn bạc Hollywood. Biết đâu, bạn còn có dịp nhìn thấy các ngôi sao thế giới đang mua sắm tại đây, như Leonardo DiCaprio từng xuất hiện tại cửa hàng Tiffany & Co vào dịp Giáng Sinh, ngoài ra còn có Britney Spears, Val Kilmer, Rod Stewart…
Studio 1969
Quả thật, có tham quan studio thiết kế mới hiểu được cái thú lẫn cái khó của thời trang. Khó ở chỗ để thiết kế một bộ trang phục đòi hỏi sự kết hợp của rất nhiều con người. Các nhà thiết kế không chỉ lên kiểu mẫu mà còn phải nghiên cứu, tìm hiểu sở thích và nhu cầu của khách hàng. Nicole King, nhà thiết kế của Gap, cho biết nhóm của cô thường xuyên đi đây đi đó để tìm cảm hứng. Hôm nay ở Brazil, mai đã là Copenhagen. Có vậy mới hiểu và đáp ứng được nhu cầu của mọi người trên toàn thế giới.
Giữ bản sắc của thương hiệu, đồng thời luôn đưa ra những khuynh hướng mới là một bài toán khó của giới thời trang. Ví dụ như khám phá mức độ biến hóa của jeans, tìm chất liệu denim nhưng không giống denim, thiết kế skinny jeans cho nam nhưng vẫn nam tính và tạo sự thoải mái cho người mặc. Từng chi tiết nhỏ đều được chăm chút kỹ lưỡng, như đường chỉ viền trên chiếc túi sau, nhấn mạnh dấu hiệu 1969 đặc trưng, hay đường cắt đặc biệt ở ngay gối, giúp đi lại dễ dàng hơn.
Một sản phẩm có khi được lên bản nháp hàng chục lần, làm ra mẫu thử với các loại chất liệu khác nhau, để rồi sau đó tiếp tục chỉnh sửa đến khi hoàn thiện thêm hàng chục lần nữa. Tuy nhiên, cái thú là khi ngắm kết quả cuối cùng, một thành phẩm đẹp và tôn dáng người mặc, đó cũng là lúc các nhà thiết kế nở nụ cười mãn nguyện.
Nhiều kiểu dáng, lựa chọn để có thể phù hợp với các dáng người khác nhau, vì đâu mấy ai được “thập toàn thập mỹ” như người mẫu. Tôi chọn cho mình quần jeans kiểu skinny boot màu đen để chân trông thon, dài hơn và cũng dễ phối trang phục. Quả là “đi một ngày đàng, học một sàng khôn”.
Ẩm thực kiểu Hollywood
Shopping chán chê rồi đến lúc phải tìm chỗ ăn uống thôi. Mà đã ở Hollywood thì phải ăn như “sao”. Tôi đến Chateau Marmont, khu khách sạn và bungalow nổi tiếng của giới sành điệu, được thiết kế phỏng theo một tòa biệt thự hoàng gia ở Loire Valley, Pháp. Bảng hiệu nằm khuất sau những tán dây leo, không phô trương nhưng kiêu hãnh lạ bởi có lẽ ai cũng muốn đến Chateau Marmont.
Vừa định đưa máy chụp ảnh lên, anh bồi bàn đã lịch sự bước đến ngăn tôi lại. “No cameras, please”. Họ muốn tôn trọng sự riêng tư của khách đến nhà hàng và tránh sự nhòm ngó của cánh paparazzi.
Có thể thấy văn hóa và cách tận hưởng cuộc sống của dân New York và dân Hollywood rất khác biệt. Nếu như người New York tất bật không ngừng với cuộc sống, luôn mặc suit, kẹp điện thoại trên cổ và cầm ly Starbucks trên tay thì người Los Angeles có vẻ thảnh thơi hơn nhiều. Đúng như lời Kim Bodden, Senior Vice President của Hearst Magazines International, ở New York, chia sẻ: “Đến Los Angeles để nghỉ ngơi thư giãn vài ngày thì được nhưng bảo ở đó luôn chắc tôi chết mất. Cái gì cũng cứ đều đều, chậm chậm thế này thật không hợp với tính tôi”.
Hai giờ trưa, vẫn có nhiều người ngồi ăn trưa, nhâm nhi bánh ngọt hoặc cười đùa nói chuyện rôm rả. Tôi ngắm mọi người xung quanh không chớp mắt bởi vì ai cũng rất đẹp. Một cô gái trẻ mặc đầm maxi của Roberto Cavalli, đội mũ rộng vành, ngồi dựa lưng vào thành ghế, tay mân mê lọn tóc vàng óng ả dưới ánh nắng mặt trời. Thỉnh thoảng khi có điều gì vui, cô cười khúc khích, môi chúm chím, ánh mắt long lanh thoáng chút tinh nghịch ẩn dưới làn mi dài cong vút. Đằng kia, hai người đàn ông, một châu Á một châu Âu, đang bàn luận một vấn đề gì đó sôi nổi, có lẽ liên quan đến công việc. Nhìn anh chàng châu Á điển trai rất giống một nhân vật trong phim hành động tôi từng xem. Cũng có thể lắm chứ, vì tôi đang ở Hollywood cơ mà.
Ngoài ra, bạn cũng có thể ngắm quang cảnh thành phố tại các nhà hàng khác như The Terrace ở khách sạn Sunset Tower hay Asia de Cuba ở khách sạn Mondrian.
Đã đến Los Angeles, nhất định phải đi outlet!
Tôi định đón taxi về khách sạn, chuẩn bị ra sân bay, nhưng đi dọc cả con đường vẫn không tìm được chiếc xe nào. Vừa thầm than khổ, ngay trước mắt là một outlet giày rất lớn, Off Broadway Shoe. Bravo!
Ban đầu tôi nghĩ thầm chỉ ghé vào xem một chút xíu thôi, nhưng cuối cùng cái một chút xíu ấy đã kéo dài thành ba giờ. Cũng tại trời ở Los Angeles nữa, tám giờ rưỡi tối mới tắt nắng, làm cho dân nhiệt đới như tôi thật khó mà canh giờ. Xin bạn đừng cười tôi nhé, vì shopaholic nào cũng vậy thôi.
Hai ngày cũng đủ để tận hưởng những gì thú vị, nếu có kế hoạch trước. Tuy nhiên, theo kinh nghiệm của tôi, đôi khi cứ để tự nhiên, cứ để bước chân mình dẫn đường, biết đâu bạn lại gặp được nhiều cái bất ngờ. Chẳng hạn như tôi, vô tình tìm thấy ngôi sao của danh ca Michael Jackson trên Đại lộ Danh vọng hay Off Broadway Shoe. Cuộc đời là một hành trình, nào đâu phải chỉ là điểm đến, đúng không?
Theo Lynn Nguyễn/Bazaar VN