Những con đường sáu ngàn năm tuổi
Con đường lát đá nhỏ chạy giữa các tòa nhà tuyệt đẹp |
Khu vực trung tâm ăn uống, mua sắm náo nhiệt nhất của Plovdiv |
Không chỉ được “nể vì” nhờ tuổi tác, Plovdiv thu hút nhiều du khách yêu lịch sử bởi thành phố như một bảo tàng sống mở ra nhiều chương hồi của sử thi các nền văn minh. Từ mùi hương, cảnh vật, người dân, đường phố… tất cả đều có thể kéo người ta trở lại quá khứ. Ngồi giữa ban công khi nắng đã nhạt, nhấp ly trà thơm pha kiểu Thổ Nhĩ Kỳ rồi nhìn ra những kiến trúc cổ trải dài đến ngút tầm mắt, nhiều người thấy mình rơi vào trạng thái phi thời gian. Dù luôn tự nhắc mình rằng cuộc sống hiện đại vẫn đang diễn ra đằng sau bức tường các nhà thờ Chính thống giáo, Công giáo, Hồi giáo… nhưng cứ đặt chân lên những đoạn đường lát đá đã lên nước nhẵn bóng là tâm trí du khách lại lạc vào khúc phim lịch sử sống động cảnh giao thương, truyền giáo, tranh giành ảnh hưởng của các triều đại. Hai bên đường, từ những dinh thự nhiều cửa sổ kiểu Ottoman hay một giếng nước cũ thời Byzantine đều nhắc người ta nhớ lại những thời kỳ vô cùng rực rỡ.
Nhà thờ kiến trúc đặc trưng Bulgari ở gần Plovdiv |
Sáu ngọn đồi và phố bên sông
Plovdiv vốn được hình thành và mở rộng dần trên vùng đất có bảy quả đồi thoai thoải (nay chỉ còn sáu vì một ngọn đồi đã bị san phẳng cách đây chưa lâu). Uốn lượn giữa những ngọn đồi là dòng sông Maritsa mảnh mai màu xanh thẫm. Đi qua cây cầu có mái che, chúng tôi cố kìm lòng trước các quầy hàng lưu niệm bày kín hàng thủ công đẹp mắt. Đồ thủ công mỹ nghệ phong cách Bulgari, Nga, Thổ Nhĩ Kỳ tinh xảo sáng tạo lạ lùng. Tuy nhiên kiến trúc cổ hai bên bờ sông có quá nhiều thứ phải nhìn ngắm trước khi mặt trời lặn. Dấu vết của đô thị Thrace vẫn còn trên đồi với các nền nhà và chân tường bên cạnh bậc thang rải sỏi.
Kiến trúc thường thấy trong phố cổ Plovdiv |
Phố cổ thời Thổ Nhĩ Kỳ dọc theo thung lũng bảo tồn khá tốt các tòa dinh thự pha trộn nhiều phong cách kiến trúc. Không phải nhà nào cũng còn người ở nhưng vẻ hoang tàn chưa chạm đến được Plovdiv. Hoa vẫn nở tràn trề, từng ô biệt thự nằm dọc phố dốc thoai thoải vẫn ngay ngắn, gọn gàng. Nhìn kỹ sẽ thấy các ngôi nhà tuy xây kiên cố nhưng cái đẹp luôn được đặt hàng đầu với hàng cột và lan can chạm khắc tinh xảo, khung cửa và hành lang được chăm chút, đó là chưa kể tượng, phù điêu trang trí sống động.
Một khúc sông Maritsa dưới nắng trưa |
Trung tâm phố cổ khá tấp nập với khách sạn, quán ăn, quán cà phê… Lướt qua mặt tiền phố đông vui, chúng tôi dừng chân ở quảng trường Dzhumaya vốn là một đấu trường La Mã cổ đại. Dzhumaya rộng lớn, nằm vắt giữa hai quả đồi, sức chứa lên đến 30 ngàn người. Dù bị đổ nát và chôn vùi khá nhiều nhưng phần sân và 14 tầng khán đài phía Bắc còn lại vẫn nguyên. Di sản từ thời La Mã còn phải kể đến nhà hát có sức chứa 7 ngàn người ở gần đó. Nhà hát cũng có 14 tầng khán đài, sân trình diễn ba tầng được trang trí bằng những hàng cột, phù điêu và tượng tuyệt đẹp, vẻ xa hoa thời trước Công nguyên còn lưu giữ được nhờ lớp đá hoa cương trắng óng ánh.