Khoảng 3 giờ sáng xe đến Mộc Châu, bước ra khỏi xe trong hơi lạnh của cao nguyên. Thoảng trong hơi sương lạnh mùi hăng hắc, khét khét như đi ngang qua 1 đàn bò. Có lẽ đây là mùi đặc trưng ở cao nguyên xanh Mộc Châu bởi nơi đây nổi tiếng có những đàn bò lớn nhất cả nước và đồng cỏ xanh bất tận.
Mộc Châu, cao nguyên xanh... |
Bởi ở Mộc Châu có 2 thị trấn nằm cách nhau chỉ chừng 4-5km, thị trấn Nông Trường và thị trấn Mộc Châu, đường theo tay cô cái chỉ là đi vào thị trấn Mộc Châu, ngay cửa ngõ vào thị trấn là một đoạn đường như cổng trời hun hút với vách núi dựng đứng hai bên.
Dưới chân thác Dải Yếm
Thác Dải Yếm thuộc địa phận xã Mường Sang, huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La, còn có tên gọi khác là ‘thác Nàng”, “thác Bản Vặt”. Sở dĩ thác mang tên là Dải Yếm vì theo truyền thuyết, xưa kia có một đôi trái gái yêu nhau ở Mường Sang. Chẳng may chàng trai bị nước lũ cuốn trôi, cô gái lao ra cứu thì cũng bị dòng nước cuốn đi và yếm của cô bị mắc lại vào núi nên mới thành thác Dải Yếm ngày nay, đến tận nơi mới thấy thác đẹp đúng như các dải yếm trắng đang nhẹ nhàng phất phơ buông xuống từ trên núi cao.
Để vào thác, bạn phải đi bộ xuyên qua cánh rừng thưa. Ấn tượng về nơi này là một khung cảnh hoang sơ, u tịch và huyền bí đến mê mẩn. Xuống vài bậc tam cấp, sau khúc quanh, khoảng không gian mở ra trước mặt và dòng thác từ trên cao như dải lụa mềm đổ xuống lòng sông, một bản giao hưởng của miền sơn cước với những tiếng ầm ầm, xì xèo của dòng nước đổ hòa lẫn với tiếng chim hót, vượn kêu, gợi về quá khứ của thuở khai thiên lập địa.
Đài tưởng niệm Đồn Mộc Lỵ
Cách đó khoảng 500m, nằm phía bên kia đường là bia tưởng niệm đoàn quân Tây Tiến, nơi đây bia đá khắc ghi sự hi sinh của các chiến sĩ đoàn quân Tây Tiến, tấm lòng cao đẹp của đồng bào các dân tộc ở Mộc Châu đã đùm bọc các chiến sĩ Tây Tiến trong cuộc cách mạng lịch sử của dân tộc.
Sau một buổi khám phá động, “xuống núi” tôi cảm thấy đói, và tấp vào một quán ven đường để nghỉ ngơi, thưởng thức các đặc sản trứ danh nơi đây: cá suối, bê chao, lặc lè (mướp nhật) cùng với vài chai beer ướp lạnh,… để lấy lại năng lượng và những mệt mỏi dường như tan biến để lại tiếp tục cuộc hành trình đến điểm mới.
rừng thông Bản Áng
Một cảm giác như sống cùng thiên nhiên, khi thì lang thang vào rừng thông, khi thì xuống đồng ruộng, khi thì đi dạo quanh hồ, khi thì lênh đênh trên những chú vịt, sự kết hợp tài tình giữa vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng, đồng ruộng cùng hồ nước phẳng lặng đã làm cho hồ rừng thông có vẻ đẹp rất đặc biệt và nên thơ, làm say lòng người lữ khách.
Thảo nguyên xanh bất tận
Theo con đường tiếp tục đi vào sâu bắt gặp những mái nhà lưa thưa và nhà nào cũng có những đàn bò đốm trắng đen đang gõ sừng lộc cộc trong chuồng, đây chỉ là những hộ dân chăn nuôi bò đơn lẻ bên cạnh những trang trại lớn tạo thành nơi có đàn bò sữa lớn nhất trong cả nước, với khoảng hơn 10 ngàn con bò hiện nay.
Nếu cứ tiếp tục đi theo TL 104 thì chúng ta sẽ đến Ngũ Động Bản Ôn, đồi chè hình trái tim và nông trường Mộc Châu.
Men theo con đường mòn xuyên qua các luống chè, thấy một cảm giác thoải mái Có người từng nói đồi chè ở Mộc Châu là cảnh đẹp thiên nhiên điều này không thể phủ nhận, cũng có người nói đồi chè ở Mộc Châu là nét đẹp nhân tạo cũng chẳng sai bởi chính những bàn tay của những con người nơi đây sau quá trình vun trồng đã tạo ra những đồi chè với nhiều hình dáng đẹp lạ mắt.
Ngô Xuân Bằng (Ảnh: TL, Internet)