Ngày 15/1/1919, vào khoảng 12h40, cả khu dân cư North End đã bị rung chuyển bởi tiếng nổ khủng khiếp phát ra từ công ty Purity Distilling, Commercial Street. Một bể chứa khổng lồ bằng sắt nổ tung, bắn lên trời một cột mật mía cao bằng tòa nhà 2 tầng rồi đổ ụp xuống các con đường trong thành phố. Toàn bộ dân chúng và phương tiện đi lại bị nhấn chìm trong mật mía đen ngòm và nhầy nhụa. 21 người đã chết, trong đó có 2 trẻ 10 tuổi là Pasquale Iantosca và Maria Distasio.
Các đội cứu hộ nhanh chóng có mặt, từ cảnh sát, lính cứu hỏa, nhân viên Hội Chữ Thập Đỏ tới các tình nguyện viên đều lao ra đường để hỗ trợ những người mắc kẹt. Tuy nhiên, mật đường nhanh chóng đông lại khiến nhiều người không thể thoát ra. Các tòa nhà đổ sụp còn đường phố bị hư hỏng nặng.
Mật đường tạo thành một làn sóng thủy triều cao 4,6 m bao phủ khắp hai khu nhà đông dân cư. Nhiều người thậm chí bị dính cứng trong dòng lũ ngập đến hông.
“Thủy triều đen” phá hủy hàng loạt ngôi nhà và cuốn phăng nhiều xe cộ. Thời bấy giờ, mật mía đường sử dụng cho nhiều mục đích như tạo vị ngọt cho bánh khô, phụ gia cho bánh nướng và là nguyên liệu quan trọng chế tạo chất nổ và rượu rum. Boston, trung tâm sản xuất rượu lớn nhất nước mỹ , là nơi tập trung hàng chục bể chứa khổng lồ nằm rải rác khắp thành phố cảng.
Bể chứa cao 17 m, đường kính 30 m, dùng để lưu trữ mật đường trước khi chuyển đến nhà máy chưng cất ở Cambridge. Thời điểm xảy ra vụ nổ ước tính bể chứa 2,5 triệu gallon (hơn 9.400 m3) mật đường.